Truyện toàn dấu huyền

*Vân Khanh


Toàn chờ hoài, chờ, chờ. Toàn nhìn đồng hồ. Và chờ. Chừng nào Huyền về? Toàn thầm lòng, Huyền rời nhà vì mình làm nàng buồn. Giờ chàng rầu, lòng sầu. Ngày Huyền rời nhà Toàn chờ vài giờ, rồi vài ngày, giờ mười ngày rồi mà Huyền còn hờn.

Rầu rầu, Toàn thầm: - Giàu mà làm gì? Tình lìa mình, nhiều tiền làm gì? Thà đời nghèo mà tình đầy.

Kìa! Người nào vừa vào nhà? À, là Huyền. Nàng gầy nhiều. Toàn mừng. "Kìa mình về." Toàn bùi ngùi thầm thì, thề cùng Huyền rằng: chàng từ giờ hoàn toàn chìu nàng. Nàng cần gì, chàng làm liền. Và chàng từ giờ từ bài, từ người tình hờ, từ bồ, từ "mèo", thành người chồng đàng hoàng.

Huyền ầm ừ, rồi ... cuời. Toàn cười.

Huề.